Tên gọi của chè đắng Cao Bằng
Chè đắng Cao Bằng, một đặc sản của vùng núi Đông Bắc Việt Nam, mang trong mình không chỉ hương vị độc đáo mà còn cả một câu chuyện văn hóa được gửi gắm qua những cái tên. Được biết đến với nhiều tên gọi như chè dây, chè đinh, khổ đinh trà, hay ché khôm trong ngôn ngữ của người Tày và Nùng, chè đắng không chỉ là một thức uống mà còn là biểu tượng của sự giao thoa giữa thiên nhiên, con người và truyền thống. Mỗi cái tên đều ẩn chứa một ý nghĩa, một câu chuyện, phản ánh mối liên hệ sâu sắc giữa người dân Cao Bằng và vùng đất họ sinh sống.

cây chè đắng Cao Bằng
Tên “chè đắng” xuất phát từ đặc trưng nổi bật nhất của loại trà này: vị đắng chát đặc trưng, đánh thức mọi giác quan ngay từ ngụm đầu tiên. Vị đắng ấy, mạnh mẽ và chân thật, gợi lên hình ảnh những triền đồi đá vôi khắc nghiệt nơi cây chè sinh trưởng. Người dân Cao Bằng gọi nó là “đắng” không chỉ để mô tả hương vị mà còn như một cách tôn vinh sự kiên cường của thiên nhiên và con người nơi đây. Trong văn hóa địa phương, cái đắng của chè được ví như những khó khăn trong cuộc sống, để rồi sau đó là vị ngọt hậu, dịu dàng như niềm hy vọng và sự an ủi.
Tên gọi “chè dây” lại gắn với hình dáng của cây chè, vốn là loại cây leo hoặc mọc lan như dây, bám vào các khe đá hay ven suối ở vùng núi Cao Bằng. Hình ảnh những dây chè xanh mướt, vươn mình giữa đất trời cằn cỗi, là biểu tượng của sự sống mãnh liệt, bất chấp điều kiện khắc nghiệt. Người Tày, Nùng, với sự tinh tế trong quan sát, đã đặt tên “chè dây” để ghi dấu đặc điểm sinh học độc đáo này, đồng thời thể hiện sự gần gũi với thiên nhiên trong đời sống hàng ngày.
“Chè đinh” hay “khổ đinh trà” lại liên quan đến hình dạng của lá chè sau khi chế biến. Lá chè được sao khô, cuộn chặt, trông giống như những chiếc đinh nhỏ, dài khoảng 5-7cm, màu xanh đen óng ánh. Cái tên “đinh” không chỉ mô tả hình dáng mà còn gợi lên sự tỉ mỉ, công phu trong quá trình chế biến thủ công của người dân bản địa. Từ việc hái lá vào sáng sớm, phơi dưới ánh nắng nhẹ, đến sao tay trên chảo gang, mỗi bước đều là một nghệ thuật, giữ trọn tinh hoa của cây chè.
Trong tiếng Tày và Nùng, “ché khôm” mang sắc thái thân thuộc, gần gũi, như cách người dân gọi tên một người bạn thân thiết. “Khôm” nghĩa là đắng, nhưng trong ngôn ngữ địa phương, nó còn chứa đựng sự trân quý, như một lời nhắc nhở về giá trị của sự chân thật và giản dị. Tên gọi này thường được dùng trong các buổi trò chuyện bên hiên nhà, khi chén chè đắng được đặt lên bàn, mở đầu cho những câu chuyện về đất và người.
Những cái tên của chè đắng Cao Bằng không chỉ là cách gọi mà còn là cầu nối văn hóa, gắn kết con người với thiên nhiên và lịch sử. Chúng kể câu chuyện về một vùng đất khắc nghiệt nhưng giàu tình người, về những bàn tay cần mẫn đã biến lá chè hoang dã thành một di sản. Mỗi lần nhấp một ngụm chè đắng, ta như nghe thấy tiếng gió núi, thấy bóng dáng người Tày, Nùng, và cảm nhận được hồn cốt của Cao Bằng qua từng cái tên.